Kinh Thức Dậy

Vừa mở mắt giựt mình thức dậy,
Con mang ơn cúi lạy Từ Bi;
Tử sanh, sanh tử là chi,
Gẫm trong giấc mộng cũng bì như nhau.
Đây tới sáng xôn xao dưới thế,
Những đua chen kiếm kế sanh nhai;
Có thân giữa chốn đọa đầy,
Đếm ba vạn sáu ngàn ngày khó khăn.
Xin Từ Phụ ra ân tế độ,
Tăng huyền linh giác ngộ chí thành;
Rõ phước đức, biết tội tình,
Nắm tâm đắp vững mặt thành Càn Khôn.
Trên nhờ có Chí Tôn che chở,
Thần - Thánh - Tiên- Phật hộ thân hèn;
Đường tu nối bước cho quen,
Xa trần tăm tối, cận đèn Thiêng Liêng.
NAM MÔ CAO ĐÀI TIÊN ÔNG ĐẠI BỒ TÁT MA HA TÁT  

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn