TUYÊN NGÔN CỦA ĐỨC LÝ GIÁO TÔNG
Lúc ngự trên nơi Cửu Trùng Thiên (kỳ nhì)
Giờ Tý, ngày mùng 09 tháng Giêng năm Quí Vì (1943)
Giờ Tý, ngày mùng 09 tháng Giêng năm Quí Vì (1943)
Bần Đạo chào các đẳng nhơn sanh có mặt nơi Đàn nầy.
Bần Đạo thọ mạng lịnh Đức Ngoc Hoàng Thượng Đế, tức là Trời, là Cha chung của nhơn loại, nay tá danh là Cao Đài Tiên Ông Đại Bồ Tát Ma Ha Tát để lập Đạo kỳ ba cứu vớt sanh linh.
Bần Đạo thay thế cho Ngài cầm giềng mối Đạo tại thế, hầu đem phổ hóa chúng sanh toàn cả ngũ châu, đổi đời hung dữ tranh đấu sắp tiêu tàn, ra đời Đạo Đức, hiền lương, thạnh trị, thái bình, làm cho nhơn loại biết nhìn nhận mình là con chung của Đấng Tạo Hóa, tức là anh em với nhau, biết thương yêu nhau trong khuôn khổ; đặng đem mình lần lần đến nơi tuyệt khổ, ngày sau các dân tộc trong hoàn cầu dần lớn nhỏ cũng noi theo Đạo Cao Đài mà tấn hóa.
Vì Đạo Cao Đài là chính mình Đức Cha Trời khai mới có muôn vạn Thần, Thánh, Tiên, Phật hạ trần giúp sức phô thông nên sẽ được bền bỉ đến 7 ức năm. Gặp đời nầy ai không vào Đạo, đời sau rồi đời sau nữa. Nếu có tái sanh trở lại trái địa cầu nầy thì cũng phải vào Đạo.