Niềm thủ túc đã đành vĩnh biệt,
Càng nhờ nhau càng tiếc tình nồng;
Thân nhau từ buổi lọt lòng,
Chén cơm hột muối cũng đồng chia nhau.
Câu chọc ruột còn đau đớn bấy,
Huống Âm Dương hết thấy mặt nhau.
Rẽ phân cốt nhục đồng bào,
Cảnh Thiên cõi tục lẽ nào không thương.
Thương những thuở huyên đường ôm ấp,
Thương những khi co đắp chung mền;
Thương hồi thơ bé tuổi tên,
Thương cơn khôn lớn giữ bền nghĩa nhau.
Rủi Thiên số Nam Tào đã định,
Giải căn sinh xa lánh trần ai;
Khá tua theo bóng Cao Đài,
Nương mây thoát tục ra ngoài Càn Khôn.
Khối tình ái hương hồn dầu nhớ,
Tránh oan gia giải nợ trầm luân;
Viếng thăm hôm sớm song thân
Trọn câu thần tỉnh, ân cần cung Tiên.
Gởi Tổ Phụ ... hiền cung phụng,
Gởi sắp em còn sống nơi đời;
Rót chung ly biệt lưng vơi,
Mảnh lòng tha thiết đưa người ... xưa.
Tags:
kinh